Nhân vật

Nhà tư bản dân túy

1 ngày trước
Tác giả Matt Craig

Tư duy marketing thiên tài của Donald Trump đã tạo ra cả một xu hướng chính trị, rồi đến lượt nó lại truyền cảm hứng cho một mô hình kinh doanh mang nặng tính bè phái, nơi lòng trung thành là đức tính được đề cao nhất, VÀ không ai thể hiện thứ chủ nghĩa dân túy cơ bắp này rõ nét hơn Dana White, VỊ CEO hiếu chiến của Công ty Ultimate Fighting Championship (UFC).

Dana White, VỊ CEO hiếu chiến của Công ty Ultimate Fighting Championship (UFC).

Share
this:

Tại sự kiện UFC 310, khi vừa bước ra từ đường hầm của nhà thi đấu đa năng T-Mobile Arena ở Las Vegas, Dana White được chào đón như một nhà vô địch MMA thực thụ, chứ không chỉ là doanh nhân trả lương cho các võ sĩ.

Người hâm mộ hô vang tên ông, hồ hởi đập tay và tranh thủ chụp ảnh tự sướng cùng vị doanh nhân này. “Ông là người tuyệt vời nhất thế giới,” một khán giả thốt lên sau khi chụp ảnh chung với White. 

Ở tuổi 55, vị CEO của Công ty Ultimate Fighting Championship (UFC) đã quá quen với những lời tung hô như vậy. “Cảm ơn ông rất nhiều vì đã giúp đỡ tổng thống của chúng ta,” một người hâm mộ khác nói. “Vui quá đúng không,” White đáp. “Tạ ơn Chúa chúng ta đã thắng.”

Trong hơn hai thập niên qua, Dana White đã biến bộ môn võ tổng hợp (MMA) thành một hiện tượng toàn cầu và nâng tầm UFC thành tên tuổi lớn trong ngành thể thao, với doanh thu ước tính 1,3 tỷ USD trong năm 2024, EBITDA đạt mức ấn tượng gần 60%.

Cùng sự phát triển của UFC, tên tuổi cá nhân White vượt xa bất cứ võ sĩ nào, giúp ông tích lũy khối tài sản ròng hơn 600 triệu đô la Mỹ, theo Forbes ước tính. “Mọi người luôn hỏi tôi ‘Ông có từng nghĩ UFC sẽ lớn mạnh như hiện nay không? Câu trả lời của tôi luôn là ‘Có,’” White chia sẻ trong cuộc phỏng vấn với Forbes.

Dana White đã tận dụng danh tiếng này – vốn tình cờ tập trung trong bộ phận lớn nam giới trẻ tuổi và thờ ơ chính trị – để ủng hộ Donald Trump trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2024. Ông đã làm điều đó như thế nào? Trước hết, White giúp Donald Trump củng cố hình ảnh trong văn hóa đại chúng – một lợi thế mà ít chính trị gia khác có được.

Hai người thường xuyên xuất hiện cùng nhau tại các sự kiện đấu võ của UFC, ngay cả trong những thời điểm nhạy cảm: từ khi Trump rời Nhà Trắng sau vụ bạo loạn Điện Capitol ngày 6.1.2021, đến đối mặt với cáo buộc liên bang về can thiệp bầu cử năm 2023 và trong suốt chiến dịch tranh cử năm 2024. White cũng dàn xếp để Trump xuất hiện trên các podcast hướng đến nam giới, nổi bật là với Joe Rogan – bình luận viên danh tiếng tại UFC. Chiến lược này là trụ cột trong việc thuyết phục nhóm cử tri vốn nổi tiếng là lười bỏ phiếu, từ đó làm lu mờ cả tác động đến từ những ngôi sao Hollywood vốn công khai ủng hộ Kamala Harris.

“Nếu bỏ hết tất cả những gì chúng ta đã làm, nào xuất hiện tại UFC, nào trò chuyện với các influencer (người có sức ảnh hưởng trên mạng xã hội, ví dụ Joe Rogan),” White nói, “mà chỉ lên mỗi Fox như ông ấy đã làm suốt hằng bao năm qua, chắc chắn chúng ta đã không thể thắng cuộc bầu cử này.”

Không chỉ thế, bản năng marketing thiên tài của Trump – khả năng khuấy động các dòng tin tức và chiếm lĩnh các câu chuyện (đôi khi bất chấp sự thật), lối ăn nói thô sơ nhưng nhất quán, hóa ra lại phù hợp với môi trường chính trị còn hơn cả kinh doanh.

White cũng chứng minh được cách làm này cũng áp dụng được theo chiều ngược lại – rằng trong nhiệm kỳ của Trump, những chuẩn mực trái với thông thường, đề cao sự đối đầu và tinh thần bè phái, thách thức các điều cấm kỵ và phớt lờ bê bối cá nhân, đang định hình một mô hình kinh doanh mới. Có thể lấy ví dụ từ cách Elon Musk trở thành nhân vật gây tranh cãi, sự nổi lên của cổ phiếu meme và tiền điện tử, cùng xu hướng tiếp cận những người có sức ảnh hưởng và podcaster (người tạo và dẫn chương trình podcast) để mở rộng khả năng tiếp cận công chúng.

Hãy gọi đây là chủ nghĩa tư bản dân túy và không ai thể hiện tinh thần này rõ ràng hơn Dana White. Tự nhận mình là người ôn hòa với khuynh hướng thiên tả nhẹ, ông đã xây dựng mạng lưới thân cận chặt chẽ, nơi lòng trung thành là nguyên tắc cốt lõi: “Tất cả chúng tôi đều trung thành với nhau một cách mạnh mẽ,” White nói về vòng tròn thân cận của mình.

“Nếu gặp khó khăn, tôi biết chắc mình sẽ nhận được sự giúp đỡ từ Dana White,” Ari Emanuel, chủ tịch kiêm CEO TKO Group Holdings – công ty mẹ của UFC, nhận xét về White. “Tôi biết ông ấy sẽ có mặt.”

Mô hình kinh doanh “chúng ta chống lại tất cả” từ lâu đã chứng minh được hiệu quả, đặc biệt trong những lĩnh vực từng bị xem là phi pháp như cờ bạc hay nội dung người lớn. Nhưng Dana White đã đưa khái niệm này lên một tầm cao mới, giúp UFC được chấp nhận rộng rãi.

Hiện nay, UFC còn phổ biến hơn hai môn thể thao khác ở Mỹ là golf và khúc côn cầu về doanh thu và tầm ảnh hưởng trong văn hóa đại chúng. Tháng 1.2025, Mark Zuckerberg – người đang dần nghiêng về lập trường bảo thủ theo phong trào Make America Great Again (MAGA – đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại) – đã bổ nhiệm White vào hội đồng quản trị Meta.

Quyết định này không chỉ đến từ kinh nghiệm truyền thông dày dạn hay bất kỳ lời khuyên nào mà Dana White có thể chia sẻ với đồng sáng lập Facebook, người hiện sở hữu đai xanh môn võ jiu jitsu mà White được chọn còn nhờ tầm ảnh hưởng sâu rộng của ông trong giới chính trị và kinh doanh. Điều này thể hiện rõ qua vị trí đặc biệt của White tại lễ nhậm chức Tổng thống Mỹ lần thứ hai của Donald Trump. Ông ngồi phía sau George W. Bush và Barack Obama, trước hàng loạt thống đốc bang và nguyên thủ quốc gia.

White không ngại phô trương các mối quan hệ quyền lực của mình. Ngồi ở hàng ghế đầu tại UFC 310, chương trình phát sóng theo dịch vụ pay-per-view (PPV – dịch vụ truyền hình trả tiền theo lượt xem) – nơi đặt trung tâm điều khiển nhỏ trang bị ba màn hình tivi, một đường dây điện thoại nối trực tiếp đến xe truyền hình lưu động, cùng lịch trình thi đấu và sơ đồ chỗ ngồi VIP do chính mình sắp xếp – Dana White nhấc điện thoại lên và nở nụ cười đầy ẩn ý. Sau đó, ông đọc to nội dung tin nhắn, cố tình nhấn mạnh danh tính người gửi để tăng thêm sự kịch tính.

“Tôi đang bay chuyên cơ hoàn toàn mới Gulf Stream 650, vận tốc Mach 9.2 (11.270 km/h) qua Đại Tây Dương từ Pháp, nơi tôi vừa được đón tiếp nồng nhiệt tại lễ khánh thành Nhà thờ Đức Bà tuyệt đẹp ở Paris,” tin nhắn viết. “Đó là tin tốt. Còn tin xấu là chiếc máy bay này không có tivi, nghĩa là tôi sẽ bỏ lỡ những trận đấu đỉnh cao tối nay (thời điểm Forbes phỏng vấn) và tôi không hề vui một chút nào. Tôi đã mặc định rằng mọi máy bay phải có tivi cao cấp. Nhưng suy cho cùng, ngoài kia vẫn còn nhiều vấn đề cấp bách hơn cần được giải quyết. Tôi sẽ theo dõi trận đấu tiếp theo. Gửi lời chào đến Joe Rogan giúp tôi. Donald J.Trump,” Dana White đọc tròn vành rõ chữ tin nhắn từ tân tổng thống Mỹ.

• • •

Để hiểu rõ hơn về triết lý kinh doanh của Dana White, hãy theo chân ông đến sòng bạc trong khách sạn Fontainebleau ở Las Vegas, vào đêm trước thềm sự kiện UFC 310.

Ngồi vào bàn chơi bài cào, doanh nhân này yêu cầu đổi một triệu đô la Mỹ thành chip (hay phỉnh). Đám đông chen chúc phía sau, trong khi ba máy quay cố gắng ghi lại hình ảnh vị doanh nhân có thân hình vạm vỡ và cái đầu hói đặc trưng, chơi bài bên cạnh những YouTuber trẻ tuổi.


Dana White, đứng trước sàn đấu còn vương máu của các võ sĩ tại trụ sở của UFC ở Las Vegas. Ông tin rằng môn thể thao đối kháng mới Power Slap có thể phát triển mạnh mẽ như UFC.

White từ lâu đã là khách quen của các sòng bạc địa phương. Lớn lên giữa Massachusetts và Las Vegas, White chủ yếu được nuôi dạy nhờ một tay mẹ ông, làm nghề y tế, do cha ông nát rượu. Năm 25 tuổi, Dana White chuyển hẳn đến sống ở Las Vegas.

Tuy vậy, thay vì kiếm tiền theo kiểu “đi tắt đón đầu,” ông lập nghiệp theo cách truyền thống: gây dựng rồi bán lại doanh nghiệp. Thương vụ bán UFC cho TKO Group Holdings vào năm 2016 là minh chứng cho điều đó, mang về cho ông hàng trăm triệu đô la Mỹ từ số cổ phần nắm giữ trong công ty. Hiện tại, Dana White vẫn nắm cổ phần trong TKO Group Holdings và đang mở rộng sang các dự án mới.

Dana White vẫn thường lui tới các sòng bạc ở Las Vegas vào mỗi đêm ông có mặt ở thành phố này, tiêu hàng triệu đô la Mỹ cho việc chơi bài. Từng là một người chơi xì dách “hiếu chiến,” White chia sẻ mình rèn được khả năng “đọc vị” trong các ván bài cào. Thực chất, đó là niềm tin theo kiểu mê tín, bởi cũng như roulette, bài cào là trò chơi thuần túy may rủi – dù lợi thế của nhà cái thuộc dạng thấp nhất trong sòng bạc, với mỗi ván cho ra kết quả khác nhau. Đọc vị được bài cào chẳng khác nào nghĩ rằng một đồng xu sẽ tiếp tục cho ra mặt ngửa chỉ vì ra mặt sấp năm lần liên tiếp.

Nhưng trong thế giới của cổ phiếu và tiền mã hóa meme, niềm tin thường lấn át lý trí. Thế là White đặt mức tối đa 300 ngàn đô la Mỹ cho sáu ván liên tiếp – và thắng năm trong số đó. “Thắng 1,1 triệu đô rồi,” ông nói rồi bình thản đứng dậy. “Tôi nghỉ tay đây.”

Dana White thừa hiểu chiến thắng ấy không chỉ là may mắn. Đó còn là cách để ông củng cố hình ảnh bản thân: một người không ngại rủi ro. Khi rời sòng bạc, White nhét tiền thắng cược vào túi rác và cầm đi, tuyên bố ngầm rằng ông không bị ràng buộc bởi những chuẩn mực của giới thượng lưu.

“Cảm giác hồi hộp khi chấp nhận rủi ro rất dễ gây nghiện,” ông cho biết, không rõ là ám chỉ việc mạo hiểm hay hào quang của sự chú ý – thứ mà ông Donald Trump đã tận dụng để tạo dựng thành công.

Chính sự kết hợp giữa táo bạo và chiến lược này đã giúp UFC phát triển lớn mạnh như hiện nay. Được Art Davie, Rorion Gracie và Bob Meyrowitz thành lập vào năm 1993, UFC thuở ban đầu chẳng khác gì những cuộc chiến đường phố hợp pháp: không giám khảo, không phân hạng cân và không giới hạn về thời gian. Đó đơn thuần là những trận đấu đẫm máu, không khoan nhượng, với sự kiện UFC đầu tiên ghi nhận năm trong tám võ sĩ phải nhập viện, một người văng cả răng xuống khán đài. Với tính chất bạo lực như vậy, năm 1996, thượng nghị sĩ Mỹ khi ấy là John McCain đã ví UFC như “môn gà chọi,” dẫn đến làn sóng cấm nhiều tiểu bang và đơn vị truyền hình trả phí cấm loại hình này. Khi đó, công ty đứng trước bờ vực phá sản.

Nhưng White, người bỏ dở đại học, khi đó đang điều hành vài CLB gym và boxing ở Las Vegas, quản lý vài võ sĩ UFC, đã nhìn ra cơ hội. Ông bèn đề xuất một khoản đầu tư với hai người bạn từ thời trung học là Lorenzo và Frank Fertitta – hai anh em tỉ phú thừa kế Tập đoàn Station Casino, đồng thời là bạn tập jiu jitsu của White.

Vào tháng 1.2001, anh em nhà Fertitta hoàn tất thỏa thuận mua lại UFC với giá hai triệu USD, bổ nhiệm Dana White vào chức chủ tịch và cho ông 10% cổ phần.

“Vào thời điểm đó, quyết định khá gây tranh cãi vì Dana chưa có kinh nghiệm điều hành doanh nghiệp. Bù lại, anh ấy có ý chí sắt đá, kiểu người có tinh thần cạnh tranh cao đến mức có thể lao qua bức tường nếu điều đó giúp anh ấy đạt được mục tiêu,” Lorenzo Fertitta, người hiện sở hữu khối tài sản 3,1 tỷ USD theo ước tính của Forbes, cảm nhận về Dana White.

“Giờ nhìn lại,” ông nói thêm, “nếu lúc đó anh em tôi chọn ai đó tốt nghiệp MBA ở Harvard, chắc chúng tôi đã thất bại rồi.”

• • •

Với sự hậu thuẫn từ anh em nhà Fertittas, Dana White triển khai một chiến lược đã trở nên quen thuộc vào thời điểm hiện nay (ý chỉ ông Trump): đưa thứ gì đó nổi tiếng nhưng gây tranh cãi vào “dòng chính” bằng cách tận dụng sức quảng bá từ các kênh truyền thông thay thế. Mục tiêu của ông là làm điều chưa từng có trong các môn thể thao đối kháng: định hình UFC theo hướng giống giải NBA (bóng rổ) và NFL (khúc côn cầu), phát triển nó thành thương hiệu mà người hâm mộ có thể tin tưởng, bất kể ai đang thượng đài.

Công ty sớm nhận được sự hỗ trợ từ ông Donald Trump, người đã cho phép UFC tổ chức hai sự kiện đầu tiên kể từ khi hoạt động trở lại tại khách sạn Taj Mahal của ông ở Atlantic City, New Jersey. Khi được hỏi về nỗ lực bất thành của ông Trump trong việc thành lập giải đấu MMA riêng khác vào năm 2008, White chỉ cười và nói: “Tôi sẽ không bao giờ nói xấu ông Donald Trump.”

Dẫu vậy, các đài truyền hình vẫn tỏ ra e ngại về tính bạo lực của bộ môn MMA. “Phim khiêu dâm có thể phát theo hình thức trả phí, trong khi UFC thì không được cấp phép,” Dana White bức xúc nói. Thế là ông đàm phán với nhà sản xuất truyền hình kỳ cựu Craig Piligian để phát triển một chương trình truyền hình thực tế đóng vai trò như “tấm bình phong” để đưa MMA lên sóng.

Sau nhiều lần bị từ chối, White được Spike TV đồng ý phát sóng chương trình, nhưng với điều kiện UFC tự lo toàn bộ chi phí sản xuất, khoảng mười triệu đô la Mỹ cho mùa đầu tiên. Lúc bấy giờ, anh em nhà Fertittas, những người đã rót hơn 30 triệu đô la Mỹ vào UFC mà chưa thu được lợi nhuận nào (có lúc họ còn yêu cầu Dana White cân nhắc bán công ty), quyết định đặt ván cược lần cuối cùng.

Kết quả? The Ultimate Fighter ra mắt vào năm 2005 và ngay lập tức trở thành cú hit về tỷ suất người xem trên Spike. Nhờ nắm toàn bộ quyền sở hữu nội dung, UFC không chỉ thu lợi từ việc chương trình được gia hạn thêm các mùa tiếp theo mà còn hưởng lợi khi Spike bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Giống như những ngôi sao truyền hình thực tế khác của thời kỳ đó, bao gồm cả ông Donald Trump trên The Apprentice (Người tập sự), Dana White sử dụng những phát ngôn táo bạo trước ống kính nhằm tạo sự chú ý. 

Đến năm 2010, UFC được định giá hai tỷ USD sau khi bán 10% cổ phần cho Tahnoun bin Zayed Al Nahyan, con trai của một trong những người giàu nhất Abu Dhabi. Vào năm 2011, UFC ký hợp đồng truyền hình béo bở với Fox và anh em nhà Ferittas bắt đầu nhận được những lời đề nghị hấp dẫn. Vào năm 2016, họ đồng ý bán UFC cho WME-IMG (nay là Endeavor) với giá hơn bốn tỷ USD, mang về cho Dana White 360 triệu đô la Mỹ trước thuế.

Sau thỏa thuận này Ari Emanuel, CEO Endeavor kiêm cựu đại diện của Dana White, muốn giữ lại ông và cam kết để White điều hành UFC theo cách mình muốn. Quyết định này đã chứng minh tính đúng đắn vào năm 2020, thời điểm dịch Covid-19 khiến toàn ngành thể thao tê liệt.

Không ngại rủi ro và hoài nghi về các lệnh hạn chế do COVID-19, Dana White không thấy có lý do gì để UFC phải tạm dừng hoạt động chỉ vài tuần sau khi dịch bệnh bùng phát. Ông dự định tổ chức sự kiện tại một cơ sở do UFC sở hữu tại Las Vegas, nơi không có khán giả và không giãn cách xã hội. Tuy nhiên, kế hoạch này nhanh chóng bị thống đốc bang Nevada Steve Sisolak dập tắt.

Dana White không bao giờ quên điều đó. “Nếu bạn đối đầu với ông ấy, thì hãy chuẩn bị tinh thần đi. Dana sẽ không nương tay đâu,” Forrest Griffin, nhà cựu vô địch UFC, hiện là phó chủ tịch phát triển vận động viên, chia sẻ. Trong kỳ bầu cử tiếp theo, White đã công khai ủng hộ và tài trợ tài chính cho đối thủ của Sisolak, Joe Lombarbo, ứng viên Đảng Cộng hòa, người sau đó giành chiến thắng sít sao.

Trong khi đó, White tìm ra các địa điểm thay thế ở Florida và Abu Dhabi, cho phép UFC tổ chức các sự kiện từ tháng 5.2020.

Là môn thể thao đầu tiên phát sóng trực tiếp trở lại, UFC gia tăng đáng kể tầm ảnh hưởng và củng cố vị thế trong mắt những người theo chủ nghĩa bảo thủ. “Tôi không phải kiểu người chỉ biết ngồi yên trong nhà,” White tuyên bố. “Chúng tôi vẫn tiếp tục hoạt động qua đại dịch. Tất cả nhân viên đều nhận lương đầy đủ, mọi hợp đồng đều được thực hiện. Và thành quả là gì? Công ty của chúng tôi tăng trưởng mạnh mẽ, đến 77%.”

Đến năm 2023, khi Endeavor sáp nhập World Wrestling Entertainment (WWE) với UFC thành TKO Group Holdings – công ty niêm yết trên sàn chứng khoán – UFC được định giá 12,1 tỷ USD (White vẫn nắm giữ cổ phần trong công ty hợp nhất.)

Hiện nay, các đài truyền hình và nền tảng phát trực tuyến đang cạnh tranh gay gắt để giành quyền phát sóng UFC. Vào năm 2019, UFC ký thỏa thuận với ESPN, mang lại cho công ty 300 triệu USD/năm từ việc phát sóng, cộng thêm 260 triệu USD từ doanh thu trả phí theo lượt xem.

Các nhà phân tích dự đoán hợp đồng truyền hình tiếp theo của UFC, đang thu hút sự quan tâm từ Warner Bros. Discovery và Netflix, có thể đạt 900 triệu USD mỗi năm, vượt qua cả NHL và PGA Tour. Bên cạnh đó, UFC còn thu về hơn 400 triệu USD mỗi năm từ tài trợ, sự kiện trực tiếp và cấp phép thương hiệu. Năm 2023, UFC ghi nhận EBITDA ấn tượng 755 triệu đô la Mỹ trên tổng doanh thu 1,3 tỷ USD.

• • •

Dana White tiếp tục định hình UFC theo phong cách quyết liệt của mình. Nếu không có ông, thật khó để tưởng tượng ra UFC sẽ chi gấp mười lần ngân sách để đưa một sự kiện thể thao vào không gian Sphere hiện đại ở Las Vegas, hoặc công khai chỉ trích một nhà tài trợ lớn khi họ yêu cầu ông gỡ bài đăng ủng hộ ông Donald Trump trên mạng xã hội.

Như một võ sĩ kỳ cựu trong lồng bát giác, White luôn lao về phía trước. “Tôi đang ở giai đoạn chỉ muốn hợp tác với những nhà tài trợ thực sự hợp với mình. Sau Covid-19, tôi đã nhận ra ai là người tôi thực sự muốn đồng hành và ai không,” ông nói.

Chủ nghĩa tư bản dân túy của White đặt lòng trung thành lên trên ý thức hệ. Cuối năm 2023, ông ký hợp đồng tài trợ trị giá hơn 100 triệu USD trong sáu năm với Bud Light, bất chấp làn sóng tẩy chay từ phe bảo thủ sau khi thương hiệu này hợp tác với người chuyển giới có sức ảnh hưởng Dylan Mulvaney. Không chỉ bảo vệ Bud Light, White còn vận động  ông Trump làm điều tương tự. Trước thềm Super Bowl LVIII vào tháng 2.2024, ông Trump đã đăng một bài viết trên Truth Social rằng Bud Light xứng đáng có cơ hội thứ hai, lặp lại quan điểm của White.

Tuy nhiên, White cũng bị chỉ trích vì chính sách kiểm soát chặt chẽ tiền lương của các võ sĩ. UFC thường “trói chân” các võ sĩ bằng hợp đồng dài hạn với nhiều điều khoản phức tạp, chẳng hạn chỉ cho phép võ sĩ nhận thù lao vào thời điểm thượng đài, mà White lại là người quyết định họ có được thi đấu hay không. Cách làm này đang đối mặt với thách thức pháp lý từ hai vụ kiện tập thể về chống độc quyền. Vụ kiện đầu tiên đã được dàn xếp vào tháng 10.2023 với khoản bồi thường 375 triệu USD.

“UFC gần như nắm toàn quyền kiểm soát môn thể thao này. “Nếu bạn muốn tranh đai vô địch, mục tiêu cao nhất, bạn phải làm hài lòng Dana White.” Eric Cramer, luật sư đại diện nhóm võ sĩ, bình luận.

Với tham vọng áp dụng mô hình thành công của UFC, vào cuối năm 2022, White cùng anh em nhà Fertitta mỗi người đầu tư khoảng một triệu USD để sáng lập Power Slap – giải đấu nơi các thí sinh thay phiên tát nhau bằng tay không cho đến khi đối thủ gục ngã. White có thể phân tích chi tiết về kỹ thuật, nhưng đối với khán giả, thứ họ cảm nhận rõ ràng nhất là âm thanh chát chúa của từng cú đánh, vang lên như những vụ nổ.

Những video ghi lại cảnh người chơi Power Slap bị hạ đo ván tàn khốc không chỉ thu hút hàng triệu lượt xem trên mạng xã hội, mà còn vấp phải làn sóng chỉ trích mạnh mẽ. Hiệp hội Chấn thương Não Mỹ (BIAA) đã gửi thư ngỏ đến Ủy ban Thể thao Nevada, lên án Power Slap “không khác gì theo dõi trực tiếp những ca chấn thương não nghiêm trọng.”

White tỏ ra khoái trá trước những chỉ trích như vậy. Ở giai đoạn này, mọi sự chú ý, bất luận tốt xấu, với ông dường như đều có lợi. Điều này cũng phản ánh thành công của ông Trump, người sở hữu kỹ năng chưa từng có tiền lệ trong lịch sử nước Mỹ khi có thể phớt lờ hàng loạt bê bối, từ cáo buộc tội hình sự đến những phán quyết về tội tấn công tình dục, những điều vốn đã có thể nhấn chìm bất cứ ai khác xuống vực thẳm.

White cũng không xa lạ gì với các vụ lùm xùm. Trong cuốn tiểu sử không chính thức xuất bản năm 2011, mẹ ông, June White, cáo buộc con trai bà đã nhiều lần ngoại tình, thậm chí là với các ring girl (thuật ngữ dành cho những cô gái cầm bảng hiệu ở các hiệp đấu) của UFC và em gái vợ. White chưa từng công khai phản hồi về những cáo buộc này.

Khi được hỏi về cái chết của cha mẹ trong một cuộc phỏng vấn năm 2023, ông lạnh lùng đáp: “Thành thật mà nói, tôi không có nhiều cảm xúc về chuyện đó.” Cùng thời điểm Power Slap ra mắt, mạng xã hội lan truyền đoạn video ghi lại cảnh White tát vợ khi cãi nhau. White sau đó thừa nhận hành vi này là không thể bào chữa và nói rằng ông đã làm con cái mình xấu hổ.

Nhưng White không mảy may hề hấn. Văn hóa đại chúng Mỹ, đặc biệt là chủ nghĩa dân túy, dường như luôn có chỗ cho những kẻ “ngoài vòng pháp luật.” White tin rằng Power Slap thậm chí có thể vượt qua UFC. “Khi ai cũng nghĩ đó là ý tưởng tồi tệ, bạn biết rằng mình đang sở hữu thứ gì đó đặc biệt. Đây là cơ hội để tôi xây dựng lại từ đầu một đế chế khác và quá trình gần như giống hệt lần trước.”


Tại lễ nhậm chức của ông Donald Trump, Dana White được xếp ngồi ở vị trí quan trọng, ngay sau các cựu tổng thống và trước chủ tịch Tập đoàn LVMH Bernard Arnault.

Như cách ông từng sử dụng truyền hình thực tế để đưa UFC đến gần hơn với khán giả vào những năm 2000, lần này, White dồn lực vào xây dựng quan hệ với các nhà sáng tạo nội dung số. Ông dành chỗ ngồi ở hàng ghế đầu tại các sự kiện, cho phép họ tự do ghi hình và sản xuất nội dung theo ý muốn. “Đây là triết lý mới của tôi. Power Slap lấy Internet làm đòn bẩy phát triển,” White tuyên bố.

Chiến lược này đã giúp Power Slap thu hút 35 nhà tài trợ cùng một thỏa thuận bản quyền phát sóng với nền tảng phát trực tuyến Rumble. Theo White, mỗi sự kiện tổ chức tại Fontainebleau mang về 2,5 triệu USD, trong khi tựa game di động cùng tên mang về ít nhất 4,5 triệu USD. Forbes ước tính doanh thu của Power Slap trong năm 2024 đạt khoảng 50 triệu USD, với chi phí tiếp thị chưa đến 25.000 USD cho mỗi sự kiện.

“Người khác thường phải bỏ ra khoản tiền lớn để thuê những nhà sáng tạo nội dung. Nhưng với tôi, họ làm miễn phí và thậm chí còn tự bỏ tiền túi để dự sự kiện. Tôi như ‘bố già’ của nhóm người tạo sức ảnh hưởng vậy,” White tự hào nói.

Trong suốt chiến dịch tranh cử, CEO UFC đã giúp ông Trump tiếp cận công chúng qua các podcast, thậm chí thuyết phục được Joe Rogan – người ban đầu từ chối mọi nội dung liên quan đến chính trị. Lên sóng chỉ hai tuần sau bầu cử, tập podcast của ông Trump mau chóng thu hút hơn 55 triệu lượt xem trên YouTube.

Chỉ một ngày trước cuộc bầu cử, White bay đến khu nghỉ dưỡng Mar-a-Lago ở Florida và nhắn tin cho Joe Rogan. “Tôi đã nhắn với Rogan rằng, ‘Anh phải ủng hộ ông ấy,’ rồi hỏi, ‘Anh đã bỏ phiếu cho ai?’” White nhớ lại. Đến tối ngày 4.11, Joe Rogan chính thức tuyên bố ủng hộ ông Trump trên Twitter. Đêm hôm sau, ông Trump mời White lên sân khấu trong bài phát biểu chiến thắng, công khai cảm ơn các podcaster đã ủng hộ mình.

Sau cuộc bầu cử, White cho biết ông nhận được nhiều tin nhắn xin giúp đỡ đến mức phải đổi số điện thoại lần đầu tiên sau 15 năm. Ông tiết lộ rằng kể từ thời điểm đó, gần như mỗi ngày đều có doanh nhân tìm đến văn phòng của mình ở Las Vegas để xin tư vấn về cách huy động vốn hoặc tiếp thị sản phẩm.

Bên trong văn phòng của White – nơi nổi bật với áo giáp Samurai, hóa thạch hổ răng kiếm, giường trị liệu hồng ngoại và bể nước lạnh mà ông ngâm mình vào mỗi sáng – ông tiếp tục vạch ra những hướng đi mới. Mục tiêu tiếp theo của ông là quyền Anh, một môn thể thao từng là biểu tượng của nước Mỹ nhưng nay chật vật cạnh tranh với UFC. Nhìn vào những quyết định của White, thật khó để không liên tưởng đến tinh thần “Chiến đấu!” mà ông Trump hô hào sau vụ ám sát hụt vào mùa hè năm 2024.

 “Triết lý của tôi luôn xem chiến đấu như một phần trong ADN loài người chúng ta,” ông nói. “Dù bạn mang màu da nào, bạn đến từ đâu, bạn nói ngôn ngữ nào, hết thảy chúng ta đều ham thích chiến đấu.”


Nội dung đã được đăng trên Tạp chí Forbes Việt Nam số 140+141 tháng 4&5.2025


Biên tập: Vương Đỗ