Trong nhiều năm, Calvin Lo liên tục tự giới thiệu mình như nhà từ thiện, tỉ phú và chuyên gia tài chính sở hữu nhiều bất động sản ở ba lục địa, đội siêu xe đẹp kỳ lạ cùng với những khoản đầu tư vào khách sạn năm sao và một đội đua F1. Ông kể câu chuyện rất tuyệt vời nhưng hầu hết đều hư cấu.
Vào một buổi sáng ấm áp trong tháng 9.2022, Calvin Lo chào đón biên tập viên của Forbes tại văn phòng của công ty môi giới bảo hiểm nhân thọ thuộc gia đình ông, R.E. Lee International, ở Hong Kong.
Hoàn hảo trong bộ vest ba mảnh kết hợp đồng điệu với chiếc cà vạt và khăn hình vuông cài trong túi ngực, Lo ngồi với biên tập viên trong phòng hội nghị được trang trí lộng lẫy với tấm gỗ hoa văn, những quyển sách bọc bằng da và nhiều chiếc bình được sắp xếp trang nhã.
Ông mời biên tập viên đến để bàn về danh sách tỉ phú thế giới của Forbes. Lo, CEO của R.E. Lee International, nói rằng ông đang lưỡng lự liệu có nên cung cấp thêm tài liệu về tài sản cho Forbes để ông có thể lọt vào danh sách này hay không. Những người giàu lớn tuổi hơn thường muốn giữ kín, trong khi nhiều người giàu thế hệ thứ hai và thứ ba cởi mở hơn.
Lo thật sự “đắn đo.” Trước khi cuộc gặp gỡ này diễn ra, ông dành hơn hai năm để cố gắng lọt vào danh sách tỉ phú. Kể từ năm 2020, ít nhất bảy người tiếp cận 11 phóng viên của Forbes hơn 20 lần.
Họ giới thiệu ông là “nhà từ thiện, tỉ phú kín tiếng nhất” và “nhà đầu tư, tỉ phú chưa được biết đến trên thế giới.” Họ gửi hơn một chục tài liệu, trong đó một số được đóng dấu riêng tư và bí mật, để chứng minh danh tiếng và sự giàu có của ông.
Lúc đầu, Forbes không để ý đến những gì họ nói. Một số người cố gắng giả mạo tài liệu để được lọt vào danh sách tỉ phú hằng năm, và thoáng nhìn Lo dường như không giàu lắm.
R.E. Lee International không nổi tiếng ở Hong Kong, nơi Forbes có văn phòng làm việc gồm sáu người. Công ty cũng khó kiếm được hàng tỉ đô la Mỹ từ những hợp đồng bán bảo hiểm.
Nhưng ông vẫn kiên trì giới thiệu bản thân. Một thời gian sau đó, BBC, CNBC, The Daily Express, The Daily Mirror, The Financial Times, The Independent, Nikkei Asia, Reuters và South China Morning Post đăng những câu chuyện, trong đó Lo được gọi là tỉ phú.
Hầu hết các cơ quan báo đài trên đều trích dẫn danh sách tỉ phú của Forbes vì chuyên viên quan hệ công chúng của Lo gửi email thông báo rằng ông nằm trong danh sách tỉ phú của Forbes.
Thậm chí bài báo đăng trên web của Forbes Trung Đông, một trong những ấn phẩm được cấp phép hoạt động độc lập, cũng gọi ông là tỉ phú. Sau khi điều tra, hóa ra bài báo đó là “bài quảng cáo” do đội ngũ của Lo trả tiền để đăng. Sau đó, bài báo bị gỡ xuống. Ông chưa bao giờ nằm trong danh sách tỉ phú của Forbes. Trong thời gian qua, Forbes đã tiến hành xác minh tài sản của Lo.
Sau cuộc gặp đầu tiên ở Hong Kong, Forbes mất gần một năm để điều tra thông qua 40 cuộc phỏng vấn ở sáu quốc gia và nghiên cứu kỹ hàng trăm trang tài liệu để phân biệt sự thật với thông tin bịa đặt. Trong đó, chỉ có một vài sự thật. Thông tin còn lại đều hư cấu.
Lo tự giới thiệu là chủ sở hữu kiêm CEO của R.E. Lee International, “công ty môi giới bảo hiểm nhân thọ lớn nhất thế giới,” với khoảng 1 tỉ USD phí bảo hiểm. Theo các thông cáo báo chí, người sáng lập R.E. Lee Capital đang quản lý khối tài sản trị giá từ 8 tỉ USD đến 10 tỉ USD.
Ngoài ra, thông cáo báo chí còn giới thiệu ông là nhà đầu tư tốt nghiệp đại học Harvard, đã chi 1,2 tỉ USD vào năm 2018 để mua khách sạn Oriental Mandarin năm sao ở Đài Bắc, Đài Loan thông qua công ty tư vấn quản lý tài sản tư nhân của ông, R.E. Lee Octagon. Ông cũng là nhà từ thiện thành lập một tổ chức thiện nguyện trị giá 250 triệu USD.
Ông còn sở hữu năm bất động sản nhà ở khắp thế giới. Ông là “một trong những chủ sở hữu đầu tiên của chiếc máy bay Gulfstream G650 ở châu Á.” Ồ, vâng, ông cũng là nhà đầu tư vào đội đua huyền thoại Williams Formula 1.
Hầu hết các lời tuyên bố này không thể xác minh. Còn những thông tin khác đều không đúng. Ông không có cổ phần trong đội đua F1. Ông cũng không sở hữu Mandarin Oriental ở Đài Bắc. Những ngôi nhà ở địa chỉ ông cung cấp thuộc về cha mẹ hoặc người khác. Harvard Business School không có sinh viên tốt nghiệp tên Calvin Lo.
Cả tổ chức từ thiện và R.E. Lee Octagon dường như không tồn tại. R.E. Lee Capital nói rõ rằng thật ra Lo là con trai của một cổ đông của công ty và mẹ, Regina Lee, điều hành công ty (bà là chủ tịch). Nhưng “đừng hiểu nhầm công ty chúng tôi và Lo có mối quan hệ với nhau.”
R.E. Lee Capital cũng xác nhận rằng công ty không quản lý bất kỳ tài sản nào liên quan đến khoản tài sản từ 8 tỉ USD đến 10 tỉ USD được nêu ở trên.
Về mảng kinh doanh bảo hiểm của Lo, R.E. Lee International, một cựu nhân viên giữ chức vụ cao ước tính rằng công ty không thể kiếm được hơn 800 triệu USD từ những hợp đồng bảo hiểm trong năm ngoái.
Forbes ước tính rằng công ty trị giá khoảng 60 triệu USD. Rất phức tạp để tìm ra ai thực sự sở hữu công ty. Mẹ Lo, người đã mua lại công ty mà bà đã giúp xây dựng vào năm 2015. Bà có thể chuyển giao công ty cho con trai. Regina Lee và Francis Lo, cha Calvin, sở hữu ít nhất hai căn hộ ở The Peak, một trong những khu dân cư cao cấp nhất của Hong Kong, cũng như văn phòng rộng hơn 400 m2 của R.E. Lee International tại khu thương mại trung tâm và một căn hộ ở Vancouver.
Không nghi ngờ gì nữa, gia đình ông giàu, nhưng không giàu đến mức như ông nói. Tóm lại, Forbes ước tính rằng Lo và cha mẹ ông sở hữu khối tài sản trị giá dưới 200 triệu USD.
Forbes đã gửi một danh sách dài gồm nhiều câu hỏi cho Lo và mẹ ông. Họ ủy quyền cho công ty luật gửi email trả lời rằng “khách hàng của chúng tôi phủ nhận tất cả lời nói bóng gió buộc tội ông ấy cung cấp thông tin bịa đặt.”
Ông không phải là người đầu tiên cung cấp thông tin bịa đặt về tài sản cho Forbes. Donald Trump, cựu bộ trưởng Thương mại Hoa Kỳ Wilbur Ross, ngôi sao truyền hình thực tế và doanh nhân mỹ phẩm Kylie Jenner cũng không trung thực khi nói về tài sản họ sở hữu.
Một thập niên trước, hoàng tử Saudi Arabia Alwaleed bin Talal đã gửi cho các biên tập viên của Forbes những chiếc túi da màu xanh lá cây nặng hơn 4,5 kg, bên trong chứa đầy “bản tái bản” giả của bìa tạp chí, bao gồm cả hình ảnh ông đang lái máy bay phản lực trên trang bìa tạp chí Vanity Fair và hai bìa Time 100 giả. Thậm chí còn có một bản “tái bản” của Forbes, trong đó hình ông đang mặc một chiếc áo cổ lọ màu đen kiểu Steve Jobs, nhìn đầy quyền lực trên “trang bìa,” phía trên dòng chữ DOANH NHÂN THÔNG MINH NHẤT THẾ GIỚI. Tất cả đều giả.
Trong số những vị này, Lo nổi bật với sự táo bạo của những lời tuyên bố và kiên nhẫn thực hiện trong một thời gian dài. Ông không chỉ thuê công ty truyền thông và luật sư để đưa ra những lời nói dối đó mà còn làm giả tài liệu tài chính. Mặc dù nhiều người nói với chúng tôi rằng họ rất giàu, nhưng sự thật họ nói dối và tài sản đó thường của người khác.
Câu chuyện này bắt nguồn ở Seattle. Đó là nơi doanh nhân người Mỹ tên là Robert Earl Lee sáng lập công ty mà sau đó trở thành R.E. Lee International. Lee bắt đầu làm việc trong ngành bảo hiểm vào năm 1954. Sau đó, ông bắt đầu mở và mua lại các đại lý bảo hiểm ở khắp miền Tây Hoa Kỳ và châu Á.
Lee đã thuê Regina Lee (không có quan hệ họ hàng), mẹ của Lo, phụ trách bán bảo hiểm cho công ty môi giới trong khu vực. Vài thập niên sau đó, Regina giữ một vai trò quan trọng trong việc mở rộng công ty. Đây là một trong những công ty đầu tiên ở châu Á bán bảo hiểm nhân thọ cho giới siêu giàu.
Lo là đứa con duy nhất của Regina và Francis, sinh ra ở Vancouver nhưng trải qua 9 năm đầu tiên ở Hong Kong trước khi trở về Canada, nơi ông học đại học Queen ở Kingston, Ontario. Ông trở lại Hong Kong vào năm 1999 và bắt đầu làm việc với mẹ mình tại R.E. Lee International. Ông trở thành giám đốc điều hành vào năm 2003 và sau đó giữ vị trí CEO.
Nhờ vào tiền của Regina, Lo có cuộc sống xa hoa. Theo thẩm phán giám sát vụ ly hôn vào năm 2014 của ông với vợ, Emily, hai vợ chồng tiêu xài hoang phí và Lo phải vay tiền từ Regina. Lo kết hôn với Emily vào năm 2006.
“Regina dạy anh ấy cách trở thành một nhà môi giới đầu tư giàu có với lối sống mà rõ ràng là anh không thể chi trả bằng tiền lương của mình,” thẩm phán kết luận.
Theo quá trình tố tụng, Regina đã đưa cho ông khoảng 308.000 USD để mua chiếc Lamborghini vào năm 2004 và khoảng 1,2 triệu USD để trang trí căn hộ ở Singapore vào năm 2005. Thậm chí mẹ ông còn cho ông tiền mua tủ quần áo đắt tiền. Thẩm phán kết luận rằng giá trị tài sản ròng của Lo vào thời điểm đó khoảng 3,6 triệu USD.
Trong quá trình xét xử ly hôn, Emily công kích uy tín của Lo. Bà đã mất vì bệnh ung thư vào năm 2020 ở tuổi 40. Bà buộc tội ông nói dối về trình độ học vấn, kinh nghiệm làm việc, thậm chí cả tuổi tác. (Forbes liên hệ với gia đình của Emily, nhưng họ từ chối bình luận.)
Forbes cũng phát hiện rằng những lời tuyên bố trước đó của Lo có rất nhiều mâu thuẫn. Chúng tôi xác minh được Lo tốt nghiệp đại học Queen vào năm 1999 như ông nói, nhưng không thể xác mình lời tuyên bố liên quan đến trường Kinh doanh Harvard.
National Student Clearinghouse, cơ quan xác minh bằng cấp và cơ sở dữ liệu về cựu sinh viên của trường Kinh doanh Harvard, đều không kiếm được thông tin của ông. Harvard cũng xác nhận trường không có hồ sơ nào với cái tên đó.
Chương trình Đào tạo giám đốc điều hành của HBS cũng không thể kiểm tra cơ sở dữ liệu nếu không có sự cho phép của Lo. Người vợ cũ quá cố và một nhân viên cũ đều nói ông làm giả bằng cấp.
Trong cuộc gặp với Forbes vào tháng 2.2023, Lo cho biết ông từng làm việc tại Sun Life Financial ở Boston và JPMorgan ở New York. JPMorgan xác nhận rằng ông có thời gian ngắn làm việc trong bộ phận ngân hàng đầu tư vào năm 2001-2002, nhưng Sun Life, công ty bán bảo hiểm thông qua công ty của Lo, không ghi nhận ông từng làm việc ở đó.
Vào năm 2015, Robert Lee qua đời, và Regina mua lại mảng kinh doanh bảo hiểm mà bà chưa sở hữu từ gia đình ông. Bà chuyển trụ sở chính của R.E. Lee International từ Seattle đến Hong Kong, và có thể sau này bà giao toàn bộ công việc kinh doanh cho Lo.
Nhưng nhiều tài sản khác của ông đều bịa đặt. Nhân viên truyền thông của Kai Tai Fung International, chủ sở hữu của Mandarin Oriental ở Đài Bắc, nói với Forbes rằng khách sạn đã trao đổi với Lo vào năm 2019 nhưng thương vụ mua bán không thành: “Không có thương vụ mua lại nào từ đối tác của Mandarin Oriental ở Đài Bắc cho đến nay.”
Cũng trong cuộc gặp gỡ hồi tháng 2, Lo cũng nhắc lại rằng ông là đồng sở hữu của đội đua F1 Williams Racing thông qua khoản đầu tư 100 triệu USD vào chủ sở hữu của đội, Dorilton Capital. “Ý tôi là, chỉ chúng tôi biết thôi, rất nhiều thỏa thuận không được tiết lộ, nhưng tôi chắc chắn chúng rất thú vị,” Lo nói. “Tôi không thể tiết lộ quá nhiều.”
Một nguồn tin bên trong đội Williams cho biết thậm chí không ai biết Lo là ai, và một người hiểu rõ về Dorilton nói với chúng tôi rằng ông chưa bao giờ là nhà đầu tư vào công ty hoặc vào Williams.
Lúc đầu, Lo nói với Forbes rằng ông có nhà ở Hong Kong, Singapore, Tokyo, London, Vancouver và Los Angeles nhưng khi yêu cầu đưa ra tài liệu chứng minh, ông hạ xuống thành 5. Sau đó, ông cung cấp địa chỉ của bốn căn nhà ở Hong Kong và một tại Singapore – nhưng hồ sơ bất động sản cùng với báo cáo bổ sung tiết lộ rằng hai trong số những bất động sản đó thuộc sở hữu của cha mẹ ông và số còn lại thuộc sở hữu của người khác.
Điều kỳ lạ là Lo sống ở Hong Kong nhưng ông lại thuê bốn công ty luật ở Thái Lan để xác minh tài sản của ông. (Khi được hỏi tại sao ông lại thuê các công ty luật ở Thái Lan, Lo nói với chúng tôi rằng những luật sư này hiểu rõ tài chính của ông thông qua thương vụ đang đàm phán ở Thái Lan nhưng ông không thể tiết lộ.) Trong khoảng thời gian từ tháng 3.2020 đến tháng 3.2021, hai công ty gửi thư tới Forbes để chứng thực khối tài sản trị giá tỉ đô la Mỹ của ông. Vào mùa xuân này, hai công ty còn lại gửi thư đến Forbes để tuyên bố rằng ông còn sở hữu những tài sản giá trị hơn nhiều.
Chúng tôi đã cử hai phóng viên đến các công ty này. Khách hàng tỉ phú không chủ động tìm đến những nơi này để sử dụng dịch vụ. Trong đó, một công ty đặt ở tầng trệt của chung cư thấp tầng tại khu dân cư không mấy ấn tượng, cách xa khu thương mại trung tâm của Bangkok.
Biển hiệu đặt phía trước công ty quảng cáo dịch vụ xin thị thực, giấy phép lao động và tài liệu công chứng. Luật sư, người ký bức thư gửi đến Forbes, không thể nhớ bất kỳ chi tiết nào về tài liệu tài chính của Lo.
Cả bốn công ty đều thừa nhận rằng họ hoàn toàn dựa vào các báo cáo tài chính do Lo cung cấp. Họ đều không liên hệ với kiểm toán viên hoặc xác minh tính chân thật của những tài liệu khách hàng đưa.
Hai trong số những công ty trên – Pisut & Partners và Chun & Chun Law – cho phép Forbes xem qua các báo cáo tài chính cung cấp thông tin chi tiết về sự phân chia tài sản ròng và quỹ từ thiện của ông, CFL Initiative, Global.
Nhưng cả hai công ty đều không cho phép chúng tôi sao chép tài liệu. Khi Forbes hỏi thêm, Pisut & Partners cho biết công ty không thể tiết lộ vì tôn trọng quyền riêng tư và thực hiện chính sách bảo mật cho khách hàng.
Sau đó, Forbes cố gắng xác minh thông tin với kiểm toán viên nhưng không thành công.
Một giám đốc của Longmeade Consult ở Anh và được nói là người ký duyệt tài chính cho quỹ của Lo nói rằng công ty của ông không có bất kỳ mối liên hệ nào với Lo. Đồng thời ông cho biết thêm ông chưa bao giờ nghe nói về một tổ chức từ thiện nào có tên là CFL Initiative, Global.
Kỳ lạ hơn nữa, khi chúng tôi liên lạc với người được gọi là tổng giám đốc của quỹ, họ cũng chưa bao giờ nghe nói về quỹ này. PwC Hong Kong, công ty kiểm toán được nghĩ là công ty phát hành báo cáo kiểm toán độc lập về tình hình tài chính của Lo, nói rằng Lo không phải là khách hàng.
Ngoài ra, Lo nói rằng ông cũng sở hữu một số cổ phần trong R.E. Lee Octagon. Nhưng trên thực tế, công ty này không có ở Quần đảo Virgin thuộc Anh, Quần đảo Cayman, Hong Kong hoặc Singapore.
Lo cũng từng khoe về việc sở hữu chiếc Pagani Huayra BC và những siêu xe hiếm khác. Forbes tìm thấy bức ảnh chụp ông đứng cạnh chiếc Pagani Huayra Tempesta. Bức ảnh này do một độc giả giấu tên của tạp chí Ming Pao Weekly ở Hong Kong chụp lại. Tấm ảnh này đã được đăng trên Ming Pao, Entrepreneur và Money Digest vào năm 2018. Nhưng chúng tôi tìm thấy bức ảnh gốc do Robin Adams chụp cho phiên đấu giá của Sotheby’s vào năm 2017. Bức hình đó không có Lo.
Nhiếp ảnh gia nói với Forbes rằng bức ảnh “rõ ràng” đã bị chỉnh sửa và sử dụng mà không xin phép. (Chiếc xe đó được bán cho một người ẩn danh với giá 2,4 triệu USD.)
Có thể những câu hỏi của chúng tôi về chiếc xe đó kết thúc những nỗ lực ông thực hiện để chứng minh tài sản và lọt vào danh sách Tỉ phú của Forbes. Sau khi chúng tôi thông báo cho Lo rằng ông không lọt vào danh sách tỉ phú trong năm 2023 và gửi câu hỏi về bức ảnh Pagani, một trong những đại diện truyền thông của Lo gửi email hồi tháng 4 nói rằng ông “rất thất vọng trước việc Forbes coi thường thành tích tài chính của Lo.” Những câu hỏi của chúng tôi về “tấm hình chiếc xe của Lo chủ yếu chỉ thỏa mãn trí tò mò.”
Email còn cáo buộc Forbes đang thực hiện “mọi cách để lấy thông tin” và nói rằng “những câu hỏi phù phiếm đó dấy lên mối nghi ngờ về giá trị của danh sách và ấn phẩm của Forbes.”
Bức thư kết thúc bằng thông tin cố ý nói rằng Lo sẽ ăn tối với “chủ tịch của Integrated Whale, quỹ sở hữu Forbes,” để bàn các vấn đề liên quan đến “định giá của tạp chí Forbes.” Bữa tối đó không diễn vào tháng 4, nhưng trên thực tế, Lo đã nói chuyện với Integrated Whale trong vài tháng sau đó.
Tuy nhiên, Lo khó lòng từ bỏ tham vọng lọt vào danh sách tỉ phú. Chỉ sau ba tuần, một trong những nhân viên của ông đề nghị sắp xếp một cuộc phỏng vấn với Forbes để nói về tham vọng đầu tư vào đội F1 của ông. Vài tuần sau nữa, cô lại liên hệ với đề nghị bàn về việc “mở rộng hoạt động kinh doanh bảo hiểm của ông ở khắp châu Âu.”
Khi chúng tôi chia sẻ những kết quả xác minh với Lo, bao gồm cả việc ông không phải là tỉ phú, ông tuyên bố rằng ông không còn hứng thú nữa. “Ông Lo bày tỏ mong muốn ra khỏi bảng xếp hạng người giàu do Forbes công bố,” đại diện truyền thông của ông viết, “Hơn nữa, ông không muốn trở thành nhân vật chính trong câu chuyện đăng trên Forbes.”
Nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn kể câu chuyện của ông – ngay cả khi đó không phải là câu chuyện mà ông muốn.
Biên dịch: Gia Nhi
2 ngày trước
Thuế của ông Trump có lợi cho ngành bán dẫn Hoa Kỳ?